Nam Du ở đâu thế nhỉ ...

Ở đảo Nam Du mua khô thường vào tháng 12 đến tháng 3 âm lịch, còn mùa mưa từ tháng 4 đến tháng 11 âm lịch. Đầu năm là thời tiết đẹp nhất để khám phá hòn đảo tuyệt đẹp này, sóng yên biển lặng, đi tàu không bị say sóng, bờ biển êm đềm có thể thỏa sức tắm lặn.
Đảo Ngọc Phú Quốc – hòn đảo lớn nhất của Việt Nam là cái tên chắc chắn không còn xa lạ với nhiều người. Nằm tại địa phận tỉnh Kiên Giang, hòn đảo thu hút rất đông lượng khách đến thăm quan và nghỉ dưỡng mỗi năm bởi vẻ đẹp mê đắm lòng người mà thiên nhiên ban tặng. Tình cờ trên một bài báo, tôi biết thêm tới một hòn đảo khác của Kiên Giang – đảo Nam Du. Những hình ảnh biển xanh nằm dưới khoảng trời trong và cao vời vợi đã khiến tôi mê mẩn với cảnh sắc thiên nhiên nơi đó. Nhìn thoáng qua, tôi có thể thấy vẻ đẹp của Nam Du thơ mộng không thua kém Phú Quốc. Là người yêu thích du lịch, tôi lên kế hoạch khám phá hòn đảo xinh đẹp này.

Du lịch Nam Du xa quyết định bất ngờ với tôi !


 
Từ ngày phát triển dịch vụ tàu cao tốc, khoảng cách từ đất liền với Nam Du được rút ngắn lại rất nhiều. Những chiếc tàu cao tốc to lớn như những chiếc du thuyền. Bước vào khoang hành khách với các hàng ghế xếp đều nhau, phòng được trang bị hệ thống làm lạnh giúp xua tan đi cái nóng oi ả bên ngoài. Phía boong tàu là một khoảng không gian thoáng đãng, du khách thỏa thích hòa mình đón gió biển.


Tầu cao tốc sang như khoang Boeing 747, mất 02 h để ra đảo !
Cập bến Hòn Ngang đã điểm giữa trưa, tôi nghỉ tại phòng nghỉ của gia đình chú Sơn – một người quê gốc Hưng Yên nhưng định cư ở đảo Nam Du đã ngoài 40 năm. Ngôi nhà nhỏ nhắn nằm cuối khu chợ Hòn Ngang với 10 phòng nghỉ đủ để phục vụ du khách. Tôi bị ấn tượng bở vẻ ngoài điểm đạm, nụ cười hiền hậu và lòng hiếu khách của chú cũng như những thành viên khác trong gia đình. Bữa trưa giản dị với những món hải sản tươi rói từ biển cả, vừa lạ nhưng cũng có gì đó rất thân quen. Quen bởi đây không phải là lần đầu tôi thưởng thức hải sản nhưng lại rất lạ vì đó là lần đầu tiên tôi ăn những thức quà từ đại dương bao la giữa chốn biển đảo phía trời Nam của Tổ quốc.

Một góc Hòn Ngang !
Kết thúc bữa trưa, tôi nghỉ ngơi đợi ánh nắng bớt chói chang rồi tiếp tục khám phá những cảnh đẹp mới. Rảo bước qua khu chợ với mùi hải sản đặc trưng để tới bến tàu, những gian hàng với nhộn nhịp người qua xe lại, đây giống như một khu phố trưng bày gần như đầy đủ mọi loại mặt hàng. Từ những quầy bán thực phẩm đến những gian hàng điện tử, đồ gia dụng... mọi thứ dường như rất đủ đầy.

Hải sản thơm ngon, tươi chất biển với các món Sò điệp nướng mỡ hành, tu hài bao tử, mực trứng, ghẹ tươi đỏ làm mê mẩn các chuyên gia ẩm thực !

 
Điểm tiếp theo tôi đặt chân tới là Hòn Dầu. Đây là một hòn đảo nhỏ còn rất hoang sơ chỉ có vỏn vẹn 8 hộ dân sinh sống. Một khung cảnh thanh bình khác xa so với sự nhộn nhịp của Hòn Ngang hay Hòn Lớn. Những hàng dừa nghiêng bóng xuống làn nước trong xanh – màu xanh ngọc bích. Tôi thích thú hòa mình vào nước để thưởng thức chút mặn mà của biển cả nơi đây. Đặc biệt, ở Hòn Dầu có cây dừa Hawai đổ nghiêng ra biển, trông rất thú vị.
Cây dừa Hawai – Hòn Dầu đổ bóng xuống làn nước trong xanh !
 
Mải mê tắm biển, tôi chẳng hay để ý mặt trời đã đang dần lặn xuống. Thấp thoáng xa xa có đôi ba chiếc thuyền đánh cá nằm im lìm dưới ánh hoàng hôn. Khung cảnh nên thơ, đẹp đến nao lòng. Chiếc tàu máy nhanh chóng dời Hòn Dầu, hòn đảo nhỏ bé ấy nằm yên ả giữa biển khơi thật khiến cho lữ khách muốn dừng chân nghỉ lại để kiếm tìm sự thanh tịnh sau những ồn ào và tấp nập của phố xã thị thành. Mặt trời vội vã thu mình xuống núi, trời đã dần tối, ánh hoàng hôn chỉ còn le lói. Ấy vậy mà lênh đênh trên sóng nước đó vẫn có những ngư dân nhỏ bé đang mải mê lao động. Thấp thoáng từ xa, những ánh đèn điện đã được thắp lên phía nơi Hòn Ngang tôi ở. Trở về với bữa cơm tối tại gia đình chú Sơn, một ngày đẹp trời phiêu lưu đã kết thúc. Ngày mai sau khi thức dậy, hứa hẹn sẽ có nhiều điều thú vị hơn.
 

Hòn Dầu yên bình khi hoàng hôn buông xuống !

 
Một buổi sáng bình mình trên đảo, trời nhiều mây và thật tiếc tôi không thể thấy được chút nắng của buổi bình minh. Khu chợ buổi sáng thật nhộn nhịp và đông đúc, người dân nơi đây thảnh thơi ăn sáng và uống cafe. Cuộc sống như chẳng có chút lo toan bộn bề nào. Tôi chọn cho mình bữa sáng với 1 ổ bánh mỳ, chiếc bánh giòn, thơm với những gia vị Nam Bộ hết sức đặc trưng. Cô bán bánh mỳ có giọng nói nhẹ nhàng với ngữ điệu của người phương nam. Qua dăm ba câu chuyện tôi được biết, cô tên Sáu, quê ở Kiên Giang, định cư trên đảo cũng đã hơn chục năm với chiếc xe đẩy bành mì này. Cô Sáu luôn mỉm cười thân thiện khiến tôi vô cùng yêu mến.

Chợ ở Hòn ngang, Nam Du ở cửa 24/24, tấp nập, nhộn nhịp cứ ngỡ như trung tâm một phố thị nào đó của Sài Gòn

 
Kết thúc bữa sáng, tôi đi đến điểm cuối cùng trong chuyến hành trình của mình tại Nam Du, đó là Hòn Mấu. Đây là 1 trong 21 hòn đảo lớn, nhỏ thuộc quần đảo Nam Du (xã Nam Du, H.Kiên Hải, Kiên Giang), phía đông bắc đảo Phú Quốc. Ở đây có nhiều nhiều bãi biển đẹp và được đặt tên theo mùa gió thổi, cũng là hòn đảo tập trung nhiều ngư dân nhất. Có thể nói đây là hòn ngọc của Nam Du. Hòn Mấu rất đẹp với 5 bãi biển, đứng đầu là bãi Chướng. Ngoài ra còn bãi Nồm, bãi Đá Đen và bãi Đá Trắng rất thơ mộng. Bãi Nam là mặt tiền của đảo, nơi đây như sóng yên, gió lặng quanh năm, xung quanh là hàng dừa xanh mát. Lý tưởng nhất là bãi Đá Đen, nơi có nhiều loại đá đẹp, đa màu sắc, hoa văn. Du khách đến đây sẽ đắm mình trong làn nước biển xanh, hoặc nằm dài trên bãi cát còn hoang sơ và thơ mộng.

Hòn Mấu với biển xanh, cát trắng như thiên đường

 
Thường các bãi biển ở Nam Du, bãi cạn, gần bờ khá dài, cần lội bộ một đoạn để vào bờ. Bạn nên đi dẹp có quai hậu, đề phòng đá sắc hoặc các hố do đá xen kẽ. Tham quan hết Hòn Mấu, tôi trở về nhà chú Sơn ở Hòn Ngang để thu dọn đồ đạc và nói lời cảm ơn và chào tạm biệt với gia đình chú. Đi ngang qua sạp bánh mì của cô Sáu, tôi không quên gửi lời chào tạm biệt với cô. Cô cười niềm nở không quên dặn dò một ngày tôi quay trở lại. Sự thân thiện và lòng nhiệt thành hiếu khách của chú Sơn, cô Sáu hay tất thảy những người dân nơi đây khiến tôi vô cùng yêu mến thêm mảnh đất giữa biển khơi này.

Tạm biển Nam Du, hẹn ngày trở lại !

 
Chiếc tàu cao tốc đưa tôi cùng những lữ khách khách trở về thành phố Rạch Giá sau 2 ngày khám phá hòn đảo xinh đẹp Nam Du. Vẻ đẹp hoang sơ của Hòn Dầu, những dải cát trắng mênh mông phơi mình bên làn nước xanh biếc của biển cả, những bãi đá nhấp nhô của Hòn Mấu, hay sự giản dị, lòng hiếu khách của những người dân Hòn Ngang đã xua tan đi những cơn say sóng hay mệt mỏi trong tôi. Thay vì sợ nắng gió hay lênh đênh trên những ngọn sóng, tôi lại chỉ muốn được đắm mình vào nước biển nơi đây một lần nữa. Vị mặn mà của muối biển, gió biển như níu kéo bước chân tôi quay trở lại. Về lại chốn hoang sơ giữa biển khơi bao la để tìm lại chút thanh tịnh trong tâm hồn mình sau những bon chen nơi thị thành tấp nập.

 

Tác giả bài viết: Minh Hiền