Khi nghĩ về những ngày tháng của tuổi 20, lòng con rạo rực con nghĩ về mẹ nhiều hơn. Thời gian như cơn gió nhẹ nhàng lướt đi mà không đợi chờ ai, bao năm tháng con gái mẹ lớn lên và trưởng thành trong tình yêu bao la mẹ dành cho con. Chính tình yêu của mẹ như mạch ngầm suối mát nuôi dưỡng tâm hồn con, chở che con, cho con thấy thế giới này thật tuyệt vời, con có mẹ bên đời đó là hạnh phúc không gì sánh bằng và con biết ở đâu yêu thương cũng lớn lao vô cùng. Mẹ à! chính tình yêu thầm lặng, hi sinh của mẹ đã tiếp cho con sức mạnh, cho con niềm tin, lòng can đảm để tuổi 20 con bước vào đời tràn đầy khát vọng, tình yêu cuộc sống. Đối với con, cuộc sống này thực không dễ dàng chút nào, con thấy mình như con chim non háo hức tập bay để khám phá những chân trời rộng mở, con thấy đôi cánh mình mỏng manh trước gió mưa cuộc đời, nhưng con phải học cách chiến đấu và tự sinh tồn, những lúc con mệt nhoài, trống trải cô đơn; những lúc con hoài nghi về tình đời, tình người con không biết đâu là chân thành, dối trá con lại nghĩ về mẹ, nước mắt con rơi lòng con xót xa, con tự nhủ rồi mọi chuyện sẽ ổn, con sẽ là cô gái mạnh mẽ, sẽ giống như mẹ kiên cường và bao dung, bao dung với cả thói đời làm con đau, lòng người làm con thất vọng.
Tuổi 20 con có nhiều mơ mộng và những khát vọng tuổi trẻ, con muốn được đi đến mọi nơi, muốn khám phá cuộc sống muôn màu trên mỗi chặng đường, con muốn cống hiến nhiệt huyết tuổi trẻ cho những điều ý nghĩa, tốt đẹp và dù ít dù nhiều con đã học được những bài học là hành trang quý giá con gom vào trang nhật kí cuộc đời. Mẹ luôn tin tưởng và ủng hộ con, con thấy mình may mắn và tự tin hơn để gõ cửa những đam mê bất tận.
Tuổi 20 con là những nông nổi và muốn chứng tỏ bản thân, muốn làm mới mình và thả hồn cho gió cuốn đi, con cứ thỏa sức rong chơi, quăng mình vào biển cả mênh mông của cuộc đời, những trải nghiệm những va vấp những rung động đầu đời, có đôi lúc con thấy lạc lõng nhưng không bao giờ chấp nhận dừng chân, con tham gia vào đường đua với lòng quyết tâm và kiêu hãnh của một đứa con gái muốn chứng tỏ khả năng của mình.
Tuổi 20 con là những lúc tâm hồn lãng du, đôi mắt xa xăm về một miền trời không tên về một nỗi nhớ vô định không thành lời, là những đêm trắng con ngồi bên ánh đèn thao thức nghĩ suy về dòng đời dòng người, con thấy mình trở nên sâu sắc, suy nghĩ nhiều hơn, con bắt đầu chiêm nghiệm về quá khứ, hiện tại, tương lai. Cuộc đời qua lăng kính của một đứa con gái tuổi 20 như con còn quá nhiều ngây ngô và giản đơn và cũng thật nhiều màu sắc, có những lúc con thấy nó đẹp lung linh lấp lánh như muôn vì sao; có khi con lại thấy nó mơ hồ ảo ảnh, lòng tự hỏi ranh giới của những yêu – ghét, chân thành – dối trá, niềm tin – nghi hoặc sao quá đỗi mong manh; và có những lúc con chỉ muốn lặng im, muốn đi đâu đó thật xa thật xa để tìm chút bình yên giữa nhịp sống hối hả, ồn ào…Cuộc đời vốn có thật nhiều những bất ngờ, một cánh cửa khép lại, một cánh cửa mở ra, mỗi lần như thế đôi mắt con như cũng lại được rộng mở hơn, sâu thẳm hơn, đọng lại nhiều nỗi niềm hơn, vui có buồn có, bao cung bậc cảm xúc hòa vào thành bản nhạc không lời mãi miên man trong đáy sâu tâm hồn.
Mẹ à! Tuổi 20 con cũng có thật nhiều niềm vui và nụ cười, con hạnh phúc khi có gia đình luôn là điểm tựa bình yên cho bước chân con trở về sau những ngày rong chơi mệt nhoài, con có những người bạn sẻ chia nỗi cô đơn mà có khi con không thể trải lòng với mẹ, con có mục tiêu để phấn đấu, có niềm đam mê để theo đuổi, con biết ước mơ và đang từng ngày vun đắp, chắp cánh cho ước mơ ấy, con có niềm tin, lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ để dù vấp ngã vẫn mỉm cười và bước đi. Con cảm ơn trời đất bao la cho con thấy mình thật nhỏ bé, con cảm ơn những ngọn núi cao, lòng đại dương sâu thẳm cho con biết cố gắng, nỗ lực không ngừng để tạo ra kì tích. Con cảm ơn cuộc đời nhiều trắng đen, lối rẽ, bon chen để con thấy mình mạnh mẽ và tìm thấy những điều tốt đẹp vẫn luôn xung quanh mình và khi trải qua thất bại mới hay ý nghĩa của thành công, trải qua cay đắng mới thấy trân trọng nụ cười của hạnh phúc. Tất cả những điều ấy cho con xin một lời cảm ơn tới mẹ yêu dấu của con, cảm ơn mẹ đã sinh ra con, yêu thương con cho con được ngắm nhìn thế giới này và con đang từng ngày được trải nghiệm nó. Con yêu mẹ thật nhiều!
Con là đứa con gái bướng bỉnh và ham chơi, con đang sống trong những ngày tháng bồng bột của tuổi trẻ nhiều đam mê và muốn khám phá cuộc sống, dẫu con biết có những điều không thể nhưng vẫn quăng mình và lao vào những trò chơi của tạo hóa, nhưng mẹ ơi xin hãy hiểu và yêu con nhiều hơn, con muốn sống hết mình và cuồng nhiệt, không muốn được bao bọc trong vỏ kén nhân tạo, con chỉ muốn là chính mình và con tin đi qua những ngày mưa là nắng vàng rực rỡ, đi qua giông bão cuộc đời con sẽ trưởng thành và thấu hiểu hơn.
Viết cho tuổi 20 con, con nghĩ về mẹ, con không hứa sau này sẽ là ai trong xã hội, nhưng có một điều con hứa sẽ không bao giờ làm cho mẹ phải thất vọng, con sẽ sống là niềm tự hào của mẹ, là mặt trời trên lưng mẹ, mẹ à!Khi nghĩ về những ngày tháng của tuổi 20, lòng con rạo rực con nghĩ về mẹ nhiều hơn. Thời gian như cơn gió nhẹ nhàng lướt đi mà không đợi chờ ai, bao năm tháng con gái mẹ lớn lên và trưởng thành trong tình yêu bao la mẹ dành cho con. Chính tình yêu của mẹ như mạch ngầm suối mát nuôi dưỡng tâm hồn con, chở che con, cho con thấy thế giới này thật tuyệt vời, con có mẹ bên đời đó là hạnh phúc không gì sánh bằng và con biết ở đâu yêu thương cũng lớn lao vô cùng. Mẹ à! chính tình yêu thầm lặng, hi sinh của mẹ đã tiếp cho con sức mạnh, cho con niềm tin, lòng can đảm để tuổi 20 con bước vào đời tràn đầy khát vọng, tình yêu cuộc sống. Đối với con, cuộc sống này thực không dễ dàng chút nào, con thấy mình như con chim non háo hức tập bay để khám phá những chân trời rộng mở, con thấy đôi cánh mình mỏng manh trước gió mưa cuộc đời, nhưng con phải học cách chiến đấu và tự sinh tồn, những lúc con mệt nhoài, trống trải cô đơn; những lúc con hoài nghi về tình đời, tình người con không biết đâu là chân thành, dối trá con lại nghĩ về mẹ, nước mắt con rơi lòng con xót xa, con tự nhủ rồi mọi chuyện sẽ ổn, con sẽ là cô gái mạnh mẽ, sẽ giống như mẹ kiên cường và bao dung, bao dung với cả thói đời làm con đau, lòng người làm con thất vọng.
Tuổi 20 con có nhiều mơ mộng và những khát vọng tuổi trẻ, con muốn được đi đến mọi nơi, muốn khám phá cuộc sống muôn màu trên mỗi chặng đường, con muốn cống hiến nhiệt huyết tuổi trẻ cho những điều ý nghĩa, tốt đẹp và dù ít dù nhiều con đã học được những bài học là hành trang quý giá con gom vào trang nhật kí cuộc đời. Mẹ luôn tin tưởng và ủng hộ con, con thấy mình may mắn và tự tin hơn để gõ cửa những đam mê bất tận.
Tuổi 20 con là những nông nổi và muốn chứng tỏ bản thân, muốn làm mới mình và thả hồn cho gió cuốn đi, con cứ thỏa sức rong chơi, quăng mình vào biển cả mênh mông của cuộc đời, những trải nghiệm những va vấp những rung động đầu đời, có đôi lúc con thấy lạc lõng nhưng không bao giờ chấp nhận dừng chân, con tham gia vào đường đua với lòng quyết tâm và kiêu hãnh của một đứa con gái muốn chứng tỏ khả năng của mình.
Tuổi 20 con là những lúc tâm hồn lãng du, đôi mắt xa xăm về một miền trời không tên về một nỗi nhớ vô định không thành lời, là những đêm trắng con ngồi bên ánh đèn thao thức nghĩ suy về dòng đời dòng người, con thấy mình trở nên sâu sắc, suy nghĩ nhiều hơn, con bắt đầu chiêm nghiệm về quá khứ, hiện tại, tương lai. Cuộc đời qua lăng kính của một đứa con gái tuổi 20 như con còn quá nhiều ngây ngô và giản đơn và cũng thật nhiều màu sắc, có những lúc con thấy nó đẹp lung linh lấp lánh như muôn vì sao; có khi con lại thấy nó mơ hồ ảo ảnh, lòng tự hỏi ranh giới của những yêu – ghét, chân thành – dối trá, niềm tin – nghi hoặc sao quá đỗi mong manh; và có những lúc con chỉ muốn lặng im, muốn đi đâu đó thật xa thật xa để tìm chút bình yên giữa nhịp sống hối hả, ồn ào…Cuộc đời vốn có thật nhiều những bất ngờ, một cánh cửa khép lại, một cánh cửa mở ra, mỗi lần như thế đôi mắt con như cũng lại được rộng mở hơn, sâu thẳm hơn, đọng lại nhiều nỗi niềm hơn, vui có buồn có, bao cung bậc cảm xúc hòa vào thành bản nhạc không lời mãi miên man trong đáy sâu tâm hồn.
Mẹ à! Tuổi 20 con cũng có thật nhiều niềm vui và nụ cười, con hạnh phúc khi có gia đình luôn là điểm tựa bình yên cho bước chân con trở về sau những ngày rong chơi mệt nhoài, con có những người bạn sẻ chia nỗi cô đơn mà có khi con không thể trải lòng với mẹ, con có mục tiêu để phấn đấu, có niềm đam mê để theo đuổi, con biết ước mơ và đang từng ngày vun đắp, chắp cánh cho ước mơ ấy, con có niềm tin, lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ để dù vấp ngã vẫn mỉm cười và bước đi. Con cảm ơn trời đất bao la cho con thấy mình thật nhỏ bé, con cảm ơn những ngọn núi cao, lòng đại dương sâu thẳm cho con biết cố gắng, nỗ lực không ngừng để tạo ra kì tích. Con cảm ơn cuộc đời nhiều trắng đen, lối rẽ, bon chen để con thấy mình mạnh mẽ và tìm thấy những điều tốt đẹp vẫn luôn xung quanh mình và khi trải qua thất bại mới hay ý nghĩa của thành công, trải qua cay đắng mới thấy trân trọng nụ cười của hạnh phúc. Tất cả những điều ấy cho con xin một lời cảm ơn tới mẹ yêu dấu của con, cảm ơn mẹ đã sinh ra con, yêu thương con cho con được ngắm nhìn thế giới này và con đang từng ngày được trải nghiệm nó. Con yêu mẹ thật nhiều!
Con là đứa con gái bướng bỉnh và ham chơi, con đang sống trong những ngày tháng bồng bột của tuổi trẻ nhiều đam mê và muốn khám phá cuộc sống, dẫu con biết có những điều không thể nhưng vẫn quăng mình và lao vào những trò chơi của tạo hóa, nhưng mẹ ơi xin hãy hiểu và yêu con nhiều hơn, con muốn sống hết mình và cuồng nhiệt, không muốn được bao bọc trong vỏ kén nhân tạo, con chỉ muốn là chính mình và con tin đi qua những ngày mưa là nắng vàng rực rỡ, đi qua giông bão cuộc đời con sẽ trưởng thành và thấu hiểu hơn.
Viết cho tuổi 20 con, con nghĩ về mẹ, con không hứa sau này sẽ là ai trong xã hội, nhưng có một điều con hứa sẽ không bao giờ làm cho mẹ phải thất vọng, con sẽ sống là niềm tự hào của mẹ, là mặt trời trên lưng mẹ, mẹ à!
Bản quyền thuộc Bienxanh.Net, khi tham khảo liên hệ trưởng ban biên tập TS. Lê Xuân Sinh +84972366858 hoặc email: sinhlx@gmail.com
Ý kiến bạn đọc